MỚI NHẤT

Sống vui vẻ chơi hết mình

Hãy mặc kệ cuộc đời và chơi hết mình











Hãy làm ngay bây giờ











Quotes cho cuộc sống đau thương và đứng lên











Nguồn: fb.com/ngoinhahatgiongtamhon

Quotes cho cuộc sống - hiện tại







Hạnh phúc là gì?

hanh-phuc-la-gi

Hạnh phúc là khi biết rằng có những người luôn đứng sau bạn, dõi theo từng bước chân bạn đi, nở nụ cười mãn nguyện mỗi lúc bạn thành công...

Hạnh phúc là những gì bạn thấy trên gương mặt một người mẹ khi thấy hình hài đứa con bé bỏng khỏe mạnh chào đời.

Hạnh phúc là niềm vui của một ông bố trẻ khi dang rộng vòng tay đón lấy đứa con chới với sà vào lòng sau những bước chân chập chững đầu tiên.

Hạnh phúc đó lớn dần theo từng ngày con khôn lớn, từng khoảng khắc sẻ chia và từng bước chân con bước vào đời.

Hạnh phúc là mỗi lúc cuộn tròn trong vòng tay ấm áp của bà, mộng mị trong những câu chuyện cổ tích và bước vào xứ sở thần tiên bởi lời ru ngọt ngào.

Hạnh phúc là mỗi lần được lăng xăng chạy theo ông ra đồng câu cá hay ngồi nhìn ông tỉa tót cây cảnh, chăm sóc từng mớ rau trong vườn. Để được ông kể những câu chuyện và lắng nghe những chiêm nghiệm về cuộc đời. Để thấy rằng cuộc sống thì thật đẹp, thế giới thì thật bao la và lòng người thì đầy tình thương mến.

Hạnh phúc là những giây phút thảnh thơi cùng bạn bè tụ tập sau mỗi giờ học căng thẳng. Được nói những gì mình thích, làm những việc mình muốn và sống hồn nhiên với những gì mình có.

Hạnh phúc là khi thấy thằng bạn thân hớt hải chạy đến trong cơn mưa chỉ để thấy rằng bạn vẫn ổn. Là biết rằng có một người luôn lắng nghe, luôn đồng cảm, luôn sẻ chia và luôn bên bạn mỗi lúc bạn cần bằng một sự quan tâm và tình cảm chân thành nhất.

Hạnh phúc là khi biết rằng có những người luôn đứng sau bạn, dõi theo từng bước chân bạn đi, nở nụ cười mãn nguyện mỗi lúc bạn thành công, động viên mỗi lúc bạn vấp ngã và rơi nước mắt khi bạn gặp phải những khổ đau trong đời.
Và hạnh phúc là khi có thể cầm tay một ai đó để cùng bước phía cuối con đường!

Có thể người đó không thể mang lại cho bạn một cuộc sống đầy đủ vật chất nhưng bạn có thể nhận được một tâm hồn giàu sang tình cảm.

Có thể đó là một không hoàn hảo nhưng bạn luôn nhận được một tình yêu trọn vẹn.

Có thể tình yêu của người đó không thể xóa tan mọi đau khổ và tổn thương bạn gặp phải trong đời nhưng người đó chắc chắn người đó sẽ không bỏ rơi bạn lúc khó khăn, thất bại.

Nhưng đôi khi hạnh phúc cũng đơn giản chỉ là...

  • Là bữa cơm đầm ấm quây quần của một đứa con xa quê trở về với tổ ấm.
  • Là khi cho đi một tình yêu không vụ lợi.
  • Là khi được nhận một sự hi sinh không cần đền đáp.
  • Là khi bạn luôn có một mục tiêu phía trước để vươn đến.
  • Là khi bạn nỗ lực hết mình để vượt qua khó khăn và hài lòng với những gì mình đạt được.
  • Còn bạn, bạn có đang hạnh phúc không?


Quotes cho cuộc sống - can đảm










Câu chuyện hiền triết sống và chết

Đã lâu lắm rồi, có một vị hiền triết sống trên đỉnh ngọn núi cao. Dân làng dưới chân núi mỗi khi gặp khó khăn thường tìm đến vị hiền triết để xin lời khuyên.
Ngày nọ, một chàng trai được xem là khá thành đạt, đang băn khoăn cho chặng đường sắp tới của mình, quyết định lên núi gặp vị hiền triết.
– Điều gì có thể giúp con thành một người thực sự vĩ đại? – Chàng trai hỏi
Vị hiền triết nhìn thẳng vào mắt anh và hỏi:
– Có chắc là ngươi muốn biết điều đó không?
– Vâng! Cháu thực sự rất muốn biết – Chàng trai quả quyết trả lời.
– Được! – Vị hiền triết đáp – Ngươi hãy tự tìm cho mình câu trả lời qua câu chuyện ta kể sau đây:
“Thuở xưa, có một chàng thanh niên ở đất nước Hy Lạp mắc bệnh hiểm nghèo. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, anh xung phong gia nhập quân đội lúc đó đang bước vào trận chiến khốc liệt với kẻ thù. Với hy vọng được hy sinh anh dũng trên chiến trường, anh ta đã chiến đấu hết mình, không ngại phơi mình trước làn tên mũi đạn của kẻ thù và không mảy may lo cho mạng sống của mình. Cuối cùng, khi kẻ thù bị đánh bại, anh ta vẫn còn sống!
Vô cùng cảm phục trước sự dũng cảm, can trường của người lính nọ đã góp phần không nhỏ tạo nên chiến thắng ấy, vị tướng quyết định thăng chức và trao tặng cho anh huân chương danh dự cao quý cho lòng dũng cảm cùng một chức vụ, nhiều bổng lộc, nhà cửa.
Song, đến ngày trao huân chương, anh ta trông rất u buồn. Ngạc nhiên, vị tướng hỏi lý do và được biết về căn bệnh nguy hiểm mà anh ta đang phải gánh chịu.
Người lính khóc nói và hứa với vị tướng là nếu được chữa khỏi bệnh sẽ sống và phục vụ hết lòng, hết sức cho thần dân và vương quốc.
Vị tướng động lòng nhìn vẻ thành khẩn, khổ sở của người lính. Ông xúc động!
Làm sao ông lại có thể để cho người lính dũng cảm của mình phải chết!
Vị tướng đã ra lệnh cho tìm những vị lương y giỏi nhất vương quốc về trị bệnh cho anh ta.
Căn bệnh chết người cuối cùng đã được chữa khỏi.
Nhưng - từ đó trở đi - người ta thấy người lính can-trường-một-thời nghiễm nhiên hài lòng yên vị với những gì đã có như một đặc quyền, đặc lợi. Anh ta đã không còn xuất hiện nơi tuyến đầu vất vả hiểm nguy như đã từng thề, đã từng hứa nữa! Anh ta xem những việc đó là của người khác - không hề liên quan đến mình.
Anh luôn tìm cách né tránh mọi khó khăn, cố gắng bằng mọi cách tích góp thêm tài sản, bảo vệ mạng sống chức vụ của mình thay vì đương đầu với thử thách và vận mệnh quốc gia dù đất nước đang gặp hiểm nguy và giặc ngoại xâm.
Tình cờ, có dịp gặp lại, mặc cho người lính năm xưa nịnh bợ, xun xoe, thăm hỏi - vị tướng nhìn người lính một hồi lâu - khinh bỉ quay lưng lại - rồi nói:
- Giờ đây, nhà ngươi mới thực sự là đã chết hẳn rồi! Chờ ngày chôn!
- NVP

Bài học ngàn vàng

bai-hoc-ngan-vang

Ngày xửa ngày xưa ở vương quốc nọ có một đức vua trên đường vi hành tình cờ đã nghe được từ một ông lão rao bán rằng: "Có một bài học đáng giá nghìn vàng", ai bỏ ra một ngàn lượng vàng thì ông ta sẽ bán cho cái đạo lý đó... Nhiều người nghe thấy lạ thì tò mò đi theo dò hỏi, tuy nhiên gạn hỏi thế nào ông lão cũng chỉ nói: Ai trả đủ một ngàn lượng vàng thì kẻ đó mới được biết bí mật của “bài học”. Bởi vậy nhiều người cho là lão bị điên vì họ nghĩ chẳng có bài học nào đắt đến như vậy.

Ngày ngày ông lão cần mẫn đi như một người bán rong và rồi tiếng rao của lão cũng đến tai nhà vua. Vua ngạc nhiên vội cho cận thần theo dõi và được mật báo rằng ông lão có hành tung như một vị hiền triết - cốt cách khoan thai, đời sống chuẩn mực, đàng hoàng, lời ăn tiếng nói không thừa một chữ, biểu hiện của người siêu phàm, thoát tục...

Nhà vua cả mừng bèn giả dạng thường dân đến gặp và hỏi ông lão rằng bài học gì mà lão rao bán đến một nghìn lượng vàng? Ông lão nói: Đây là bài học mà có thể làm cho người ta thoát khỏi những đau khổ của cuộc đời, vượt qua khỏi những lầm lỗi và có thể đạt tới tột đỉnh vinh quang...

Nghe xong, nhà vua vẫn còn bán tín bán nghi nên bỏ về, nhưng lòng cứ ray rứt bởi sức hấp dẫn của ý nghĩa bí ẩn của bài học đáng giá ngàn vàng ấy. Rồi nhà vua quyết định mở ngân khố lấy ra một nghìn lượng vàng rồi hạ chỉ mời ông lão vào hoàng cung. Ông lão cả mừng vì nhận ra đức vua chính là người hôm trước đã gặp và hỏi lão về bí mật của bài học đáng giá ngàn vàng. Vua nói: Ta chấp nhận hoặc bị lừa mất một nghìn lượng vàng hoặc thật sự sẽ được một bài học vô giá.

Nói đoạn, nhà vua truyền cho quan Thủ ngân chất đủ một ngàn lượng vàng trước mặt ông lão. Nhận đủ số vàng, ông lão cung kính dâng lên đức vua một vuông lụa viết vỏn vẹn 12 chữ: "Phàm làm việc gì phải suy nghĩ đến hậu quả của nó".

Đọc xong 10 chữ ấy, đức vua có cảm giác như mình đã bị lừa, nhưng lời vua nặng tựa Thái Sơn, nên không kịp rút lại, đành “ngậm bồ hòn làm ngọt”. Còn ông lão thì lặng lẽ chất vàng vào túi vải, cung kính vái tạ vua rồi rời khỏi kinh thành.

Từ đó nhà vua cứ bị ám ảnh bởi 12 chữ: "Phàm làm việc gì phải suy nghĩ đến hậu quả của nó" và nếu nhà vua chỉ mua câu nói này với một lượng vàng thì chắc hẳn Người đã quên bài học này từ lâu. Nhưng đằng này, mỗi chữ trị giá tới 100 lượng vàng. Nghĩ vậy, đức vua vừa tức giận, vừa tiếc công quỹ và câu nói nặng ngàn vàng đó đã nhập vào tâm nhà vua tự bao giờ để rồi mỗi khi nhà vua làm việc gì đều suy nghĩ đến hậu quả của nó.

Từ khi đức vua mua “bài học ngàn vàng” thì cả triều đình nhận ra nhà vua thay đổi từng ngày. Đức vua trầm tĩnh hơn, khôn ngoan hơn, công tư phân minh, phân định mọi việc sáng suốt, ngồi trên ngai vàng trong hoàng cung mà đoán định tình hình ở biên cương như thần...Đất nước từ đó bắt đầu cường thịnh.

Thần dân thì mừng vui vì đời sống được an lành, thịnh vượng. Nhưng chính nhà vua lại không nhận ra điều đó, ông chỉ bị ám ảnh bởi bài học ngàn vàng và Người luôn tự nhủ: Phàm làm việc gì cũng phải suy nghĩ đến hậu quả của nó! Nhờ vậy mà nhân cách nhà vua được tu chỉnh, đức vua không còn là một Vương tầm thường kế vị ngai vàng, thích hưởng thụ như ngày xưa mà giờ đây làm việc gì Người cũng suy nghĩ cho dân, cho nước.

- FB Trần Đăng Khoa

Cánh cửa và cuộc đời chính bạn

canh-cua-va-cuoc-doi-chinh-ban

Trước Tết, hai bố con cùng sơn lại cửa ra vào. Mỗi người phụ trách một cánh. Cả hai cùng nhễ nhại mồ hôi, vừa làm vừa nói chuyện trên trời dưới đất.

Gần 3 giờ sau, hai cánh cửa hoàn tất, bố dọn dẹp rồi bảo con ngắm nhìn lại tác phẩm của mình. Vết cọ không đều, loang lổ chỗ đậm chỗ nhạt… Nói chung là xấu hơn tác phẩm của bố. Người con có vẻ chán nản.
Và câu chuyện của bố bắt đầu:

“Con trai nhìn nhé, cánh cửa giống như cuộc đời con vậy. Mỗi nhát cọ là một ngày sống, con chỉ có thể có một cánh cửa/một cuộc đời hoàn chỉnh nếu từng nhát cọ/ngày sống của con được chăm chút.

Hãy tự mình cố gắng hết sức và đừng vội chán nản, thất vọng khi so sánh với người khác. So với cánh cửa của bố sơn, con nói cánh cửa của con xấu, nhưng bố lại muốn con nhìn theo một cách khác. Chẳng ai tự nhiên mà giỏi giang, khéo léo cả. Cánh cửa của bố đẹp hơn chỉ vì bố có kinh nghiệm hơn con. Bằng tuổi con, có lẽ bố sơn còn tệ hơn con bây giờ.

Con ạ, con chỉ có một cánh cửa để sơn, một cuộc đời để sống, nếu nó loang lổ xấu xí, con phải lãnh hậu quả, khó có cơ hội để làm lại. Thực ra, con cũng có thể làm lại đấy, nhưng khi đó những người đồng hành cùng con đã đi vượt lên, đã làm những việc khác cao hơn, xa hơn và đẹp hơn.

Con có thể học được cách tính lượng sơn, thời gian cần sơn, cách pha sơn… nhưng điều quan trọng nhất là con phải học được cách sơn cửa ấy một cách chăm chút, cẩn thận, hiệu quả… Không quan trọng ta làm việc lớn hay việc nhỏ mà quan trọng là ta đã làm việc ấy như thế nào. Chính cung cách con làm việc sẽ cho thấy con là con người như thế nào, con ạ.”

“Nhưng mình cũng có thể thuê người khác sơn cửa cho mình mà bố?”
“Đúng, nhưng mình không thể thuê người khác sống cuộc đời của mình”
“Bây giờ con sơn lại hay sao bố?”
“Không, cứ để vậy đi. Với con, đó là bài học suốt năm nay, với bố, đó là một tác phẩm của con trai mình, dù vụng về ngây ngô, đó cũng là của con. Bố thích ngày nào bố con mình cũng nhìn thấy cánh cửa này. Và cuối năm mình sẽ cùng sơn lại, con nhé! Khi đó, bố tin rằng con sẽ làm đẹp hơn”

Con cười và hích vào mông bố.

“Bố khôn vậy mà tại sao bố không giàu?”
“Ai nói con là bố không giàu? Có nhiều người ở nhà trị giá triệu đô la, đi xe bạc tỉ, nhưng chắc gì họ có hai đứa con giống con và em Tí, chắc gì họ có thời gian để sơn cửa cùng con trai mình…”

Hai bố con trò chuyện một lúc lâu, rồi ngắm nhìn lại tác phẩm của mình. Có lẽ, người con đã nhận ra nhiều điều…

- Sưu tầm

Copyright © 2015 Sóng Xô - Thay Đổi Để Tốt Hơn
------------------------- Home| Ý Nghĩa Cuộc Sống| Gia Đình| Tình Yêu| Suy Ngẫm